Sự giao tiếp giữa những người Săn Bắt và Hái Lượm
Cách đây khoảng 4 năm hồi tôi và Daniel mới bắt đầu hẹn hò. Lúc đó một người là một sinh viên năm 3, hướng ngoại, năng động, có thể nói chuyện với bất kỳ ai, nói nhiều, còn người kia là kỹ sư âm thanh của Panasonic ở Singapore, không có nhiều cơ hội để giao tiếp với mọi người, hướng nội, lặng lẽ và ít nói. Chúng tôi như kiểu 2 cực của một thỏi nam châm ấy.
Tôi có thói quen đó là chia sẻ ra những gì xảy ra trong ngày với Daniel và hồi đó mỗi lần tôi hỏi anh ấy
- “Ngày hôm nay của anh thế nào?”
- “Chẳng có gì cả ngoài điều thú vị nhất trong ngày của anh đấy là ngồi nghe em nói chuyện.”
Nói thật là điều này chẳng ảnh hưởng mấy đến độ huyên thuyên của tôi. Nhưng sự khác biệt thì có thể thấy rất rõ khi một người là PHỤ NỮ, người còn lại là ĐÀN ÔNG.
Có nghĩa là sao?
Từ thời xa xưa những người phụ nữ là những người hái lượm và đàn ông là những người đi săn, chính vì vậy cách giao tiếp của chúng ta với những người khác sẽ khác nhau.
PHỤ NỮ
Với những người phụ nữ vì chúng ta chăm sóc gia đình, chúng ta hái lượm, nấu ăn, lo lắng về những nhu cầu sống còn của gia đình vậy nên chúng ta cần phải chú ý. Sự chú ý đó hướng ra mọi hướng xung quanh, những chi tiết, những đánh dấu vì chúng ta cần phải ghi nhớ tất cả mọi thứ một cách chính xác, cái này ở đây, dấu này ở kia, cây này ra quả mùa này, hoa này ăn được hay không, nấm này có độc hay không, đặt cái này ở đây, cho cái kia vào kia, etc.
Và để bảo đảm gia đình chúng ta có thể tồn tại kể cả trong trường hợp chúng ta gặp nguy hiểm, những người phụ nữ cần phải CHIA SẺ THÔNG TIN đó ra. Bởi vì nếu chúng ta ghi nhớ sai dù chỉ một chi tiết thôi, có thể mọi người sẽ bị nguy hiểm đến tính mạng.
ĐÀN ÔNG
Những người đi săn, họ được thiết lập hàng ngàn năm trong bản năng, họ săn bắn, họ tập trung và tìm kiếm một giải pháp, săn mồi, mang về nhà và mong muốn sẽ nhìn thấy sự vui mừng của mọi người trong nhà về thành quả của họ bởi vì khi những người phụ nữ vui mừng, những người đàn ông biết là họ đã dành được thắng lợi và được công nhận.
À thì tất nhiên xã hội bây giờ đã thay đổi nhưng bản năng thì vẫn rất lớn.
Vậy nên tôi thường mò đến bên cạnh Daniel và chia sẻ về đủ thứ cái gì, khi nào, ở đâu, tại sao, như thế nào. Đơn giản là vì theo logic của phụ nữ, đàn ông cần phải biết những điều đó, tôi muốn anh ấy biết tất cả những điều tôi học được. Trong khi cái anh ấy quan tâm là trọng tâm là gì, anh có thể giúp được gì không?
Điều khiến cho sự giao tiếp rất khác nhau của chúng tôi trở nên hòa hợp là anh ấy hiểu rằng chia sẻ là nhu cầu thiết yếu của tôi, đó là cách tôi đưa anh ấy vào cuộc sống của mình. Còn tôi, tôi biết rằng anh ấy sẽ chẳng thể tập trung quá lâu với một đống thứ nhảy loạn cào cào trong đầu tôi mà ngôn ngữ cũng trở nên bất lực để diễn tả, anh ấy không nói quá nhiều không phải vì anh ấy không tôn trọng tôi mà đơn gian là anh ấy được thiết kế như thế và nếu như không phải tôi thì với bất kỳ người con gái nào khác cũng vậy. Vậy nên chẳng có gì để thất vọng về điều đó. Thay vào đó chúng tôi tìm cách học ngôn ngữ của người kia để dung hòa dễ hơn.